282 lượt xem

Ngô Lập Chi

Cựu Huấn đạo, nhà văn, tên cũ là Ngô Trọng Hưng, hiệu Bái Đinh, biệt hiệu Hổ Hoa chủ nhân, quê làng Bái Dương, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định (nay vẫn thuộc tỉnh Nam Định) trong một gia đình khoa bảng. Ông là dòng dõi tiến sĩ Ngô Thế Vinh.

Thuở nhỏ ông theo Nho học, thi hương đậu cử nhân khoa Kỉ dậu (1909), vào học trường Hậu bổ, sung giáo ban, làm huấn đạo huyện An Lao, tỉnh Kiến An, sau chuyển sang làm trợ tá huyện Vũ Tiên, tỉnh Thái Bình rồi về hưu trí.

Sau Cách mạng tháng Tám, ông làm Chủ tịch ủy ban hành chánh huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định trong 2 năm (1946- 1947) rồi làm Hội trưởng Hội Liên Việt Nam Định.

Khi Pháp đánh Thái Bình, ông phải tạm cư ở vùng Pháp chiếm rồi lên Hà Nội, làm nghề cho đơn thuốc, dạy chữ Hán (lớp mở ở đền Ngọc Sơn) của Văn hóa hiệp hội. Năm 1953, ông được cử thay phó bảng Nguyễn Can Mộng dạy chữ Hán ở trường Đại học Văn khoa và Sư phạm Đông Dương ở Hà Nội.

Sau năm 1954 ông công tác ở bộ phận phiên dịch tài liệu chữ Hán của trường Đại học Tổng hợp Hà Nội; năm 1961, về hưu trí và mất năm 1967; các tác phẩm chính:

Hồ Hoa chủ nhân thi tập (văn thơ chữ Nôm và chữ Hán)

Truyện kì tân phả (cùng dịch 1962)

Hợp tuyển thơ văn Việt Nam (cùng soạn với một số tác giả

Nguồn: https://unlockvungtau.com